Thứ Sáu, 18 tháng 5, 2012

CHUYỆN TÓC… NGẮN

Trần Chí Thọ
Học viên Vô tuyến khóa 5
Nghe mấy bài hát T.C yêu cầu trên mạng: “Ước gì”, “Thương lắm tóc dài ơi”… làm tớ… buồn cười quá. Lại thấy các bạn bình luận: “Chả biết anh T.C có tâm sự gì uẩn khúc mà phải yêu cầu bài này?”, “Ai mà chẳng có “tâm trạng” nên T.C muốn nghe bài này cũng là dễ hiểu thôi. Chúng tớ cũng muốn nghe lắm”, “Cái anh T.C này hay nhỉ, chả chịu bàn công to việc “nhớn” lại cứ đòi hát hỏng, lãng mạn ở dạng tiềm năng”…

Tớ “nhất trí cao” với các bình luận này. Các “tội trạng” của hắn là: uẩn khúc và lãng mạn ở dạng tiềm năng… Vậy hắn không nói được mà chỉ đòi nghe hát. Tuy nhiên, với bạn bè riêng tư cũng có lúc T.C khá cởi mở. Một lần hắn đến nhà tôi… Chả ai tra khảo gì mà hắn cũng… xưng (có lẽ vì không nén được):