Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014

Một vị tướng đáng kính (Giang Mèo)

GM FB – Mình biết Thiếu tướng Hoàng Kiền đã khá lâu và cũng có dịp đi công tác cùng ông một đôi chuyến. Nói thật là trong số các tướng lĩnh đương "tại ngũ" thì ông là một người nổi tiếng. Báo chí, sách vở đã viết về ông không ít, dù quân hàm của ông chí có 1 sao với 3 viền vàng. Người cựu sĩ quan của Trung đoàn công binh hải quân 83 ấy có cái tên ngắn gọn nhưng như gắn cả với số phận của một tướng quân lúc nào cũng quyết liệt, sôi nổi, tâm huyết và hết lòng vì binh nghiệp vì Tổ quốc. Người ta nhắc đến ông là Tư lệnh Binh chủng Công binh, là vị tướng lên rừng xuống biển, là tổng công trình sư của các pháo đài, công sự ở Trường Sa, là người đi kê cao thềm lục địa quốc gia, thủ lĩnh tuyến đầu trong sự nghiệp xây dựng "con đường trù phương lược"... Và hiện tại ông vẫn đang là Tư lệnh của Ban 47 tổ chức làm đường tuần tra biên giới đất liền viền quanh dải đất thiêng hình S của Tổ quốc từ Móng Cái đến Hà Tiên... Con đường đóng vai trò quan trọng bảo đảm an ninh quốc phòng, phát triển kinh tế xã hội của Việt Nam, một tuyến đường lịch sử đang dần được hình thành. Con đường bê tông ấy sẽ dài nhất thế giới với chiều rộng 3,5m, nền đường 5,5m vắt qua 25 tỉnh, thành phố với chiều dài hơn 10.000 km... Thậm chí ông còn nổi danh là người đầu tiên, duy nhất ở Việt Nam đầu tư tâm huyết, tiền của, sức lực để xây dựng Bảo tàng Đồng quê tại quê hương Giao Thủy, Nam Định để bảo tồn, gìn giữ những tinh hoa, giá trị truyền thống, cốt lõi nhất của một nền văn minh lúa nước ngàn đời... 

Thứ Hai, 7 tháng 4, 2014

ĐI THĂM (tiếp theo và "khết") - (Duy Đảo)

Đọc cấm chửi.

Xe chạy trên đại lộ lớn rồi dừng bánh trước cửa một toà nhà bốn tầng, có lẽ “ bà già ” này phải được xây ngay sau chiến tranh, nghĩa là từ những năm 50 trở về trước. Toà nhà dài đồ sộ tuy kiến trúc không tân thời nhưng được sơn phết sáng sủa theo chuẩn mỹ quan đô thị.
Lạ là toà nhà lớn nhưng cửa ra vào nhỏ. Cánh cửa liên tục được mở vì có nhiều người từ ngoài đi vào, hết tốp này đến tốp khác. Tốp thì đi bộ, tốp thì tràn từ trên “tramvai” (xe điện) từ trên “trolaybus” ( xe bus chạy điện ) xuống. Qua cung cách trang phục chỉ thấy rặt đàn bà con gái, tiếng tây tiếng ta líu ríu trộn vào nhau. Thì ra là cánh chị em họ đi làm tối tan ca trở về (toà nhà dành riêng cho công nhân nữ).

ĐI THĂM - Duy Đảo

Hẹn với mấy thằng em, dân xuất khẩu lao động, cách thành phố tôi học hơn 200 km, thế Là còn ít ngày của kỳ nghỉ đông năm ấy tôi thực hiện lời hứa của mình. Xách ký “Giăm bông” mua trong cửa hàng của học viện dành cho sỹ quan nước ngoài và hai chai Vodka giá cao mua lụi của đám taxi đầu phố, tôi nhảy “Tramvai” phi ra ga. Một mình lầm lũi làm một cuộc “chia li”.