Thứ Bảy, 22 tháng 6, 2013

Kể chuyện xưa ở Đại học KTQS: “TỔ CHỨC CHỈ XEM XÉT CÁI CHỖ NỔI BẬT CỦA MÀY”

Chiến tranh. Đầu những năm 1970. Vĩnh Yên. Ở khu 125. Khoa Cơ điện có một sân bóng rổ láng cement thuộc loại xịn.  Đó là thành quả lao động của giáo viên, học viên những ngày nghỉ. Để có một sân thể thao cao cấp, Ban chỉ huy khoa ban ra một lệnh khoán: Làm xong nhiệm vụ trước ngày nào thì cho nghỉ phép ngày đó, làm chủ nhật thì được thưởng  phép bù…Vậy là những Hoàng Hải, Bùi Thức Hưng, NguyễnViết Tiến, Nguyễn Văn Đại hăng say lái xe ủi đất từ sáng sớm,  7-8 giờ ti còn thằp đèn ủi đêm. Chả có tay nghề xây dựng nhưng ham thể thao,  mê khoản thưởng phép hấp dẫn, những Khúc văn Nghi, Trần Đình Ngân, Tuy Bin, Phan Nhường, Xuân Anh,  Đoàn Mạnh Giao, Trần Công… kẻ vác búa đập răm, người vác đá chèn móng.  Đến công đoạn sau là đổ chạt, láng ximent  thấy xuất hiện thêm những tay thợ xịn từ các lớp học viên như Phạm Ngọc Việt, Nguyễn văn Son…mọi người lao động quên giờ giấc! Toàn bộ Ban chỉ huy khoa, ngoái anh Lê phương Cảo còn các anh Dương Ái Hiểu, Trần Đan,  Phạm viết Huyền …chẳng mấy người thuộc luật bóng rổ nhưng luôn túc trực quanh sân, chỉ đạo sát sao kích thước sân bãi và đôn đốc láng mặt sân sao cho chất lương, phẳng băng.  Hậu cần khoa ngày nào cũng có khoản nước chè Hồng Đào và lương khô B-702 bồi dưỡng hào phóng ngoài tiêu chuẩn cho nhóm thợ xây dựng „ Công trình thể thao“.