Thứ Năm, 31 tháng 5, 2012

Có một lính quân sự như thế!

Hà Chí Quang
Học viên Vô tuyến khóa 5

Cuối năm 1973 đầu 1974, trường Đại học KTQS điều lớp “Kĩ sư Công trình quân sự” của gã vào Trường Sơn, trước là đi thực tập, sau là mang kiến thức “sạch” vào, góp phần củng cố đường Trường Sơn. Bom đạn và sự hi sinh gian khổ trong những tháng ở Trường Sơn (có lẽ) đã có tác dụng với gã khi gã (sau này) ở vào các “vị trí béo bở” có thể “ăn chia”.

Quy trình lên chức

Xưa kia, gã là anh cán bộ be bé của một công ty nhơn nhớn - Cầu đường quốc doanh.


Một tối, trên cung đường “của” gã, có kẻ chạy xe máy bị tai nạn thảm khốc khi vào cua. Cơ quan điều tra kết luận “bảng báo hiệu bị che khuất tại khúc cua là lí do dẫn tới tai nạn”. Với tư cách là người lắp đặt bảng hiệu, gã bị hầu Tòa.

Trong phiên xử, Tòa gợi ý “theo phân công nội bộ thì ai là người chịu trách nhiệm chủ trì thi công?”. (Ý muốn giúp gã, tội nhân duy nhất, tìm ra kẻ khả dĩ chia sẻ... phần tội). Gã trả lời “Tôi làm, tôi chịu”. Thế là Tòa xử gã 12 tháng tù. Do “tích cực hợp tác” với cơ quan điều tra(!), lại chưa có tiền án, tiền sự, nên Tòa cho “hưởng án treo”.

Lãnh đạo công ty gã và lãnh đạo trên nữa lau mồ hôi trán: “Thằng này ngon, dám chơi dám chịu”. Mãn “hạn tù”, lãnh đạo lật đật trao quyết định cho gã. Gã trở thành giám đốc công ty nói trên, với nhiệm kì không hữu hạn.

Chịu nợ thay

Trong thời gian “đằng đẵng” ở cái ghế giám đốc, công ty gã đã ăn nên làm ra. Các cung đường mà gã thi công đều đạt TCVN[1], đặc biệt là không bị “bá tánh” phàn nàn chi. Phải nói, trong một xã hội đầy rẫy “ăn chia, tham nhũng” thì được như gã là tốt rồi.

Có một bạn cùng học Quân sự – từ thượng du mới được đổi về xuôi làm giám đốc một xí nghiệp cơ khí “nát như tương bần” – đang bị thiếu vốn trầm trọng mà không thể nào vay ngân hàng. Gã bèn dùng uy tín của công ty mình, đi vay tiền và rót sang xí nghiệp bạn, không ăn lời một xu.

Chỉ khổ cho gã là năm nào cũng phải “giả ngọng” giải trình về số tiền này. Sau mấy năm trời, bằng số vốn vay cộng với sự kiên nhẫn, sáng tạo, xí nghiệp anh bạn đã “thoát nghèo” và hoàn trả cho bên gã toàn bộ số vay. Cả hai lính Trỗi đều sướng vì cùng “thoát cảnh con nợ”.

Nhường ghế và dự án cho tương lai

Gần đây, công ty gã chuyển qua “tư nhân hóa”. Giới chủ mới mời gã tiếp tục làm giám đốc. Gã phát biểu: “… Khởi đầu của sự thay đổi “thể chế chính trị” nên có một giám đốc theo đuổi cho tới hết nhiệm kì. Năm nay tui 58 tuổi, 2 năm nữa tính nghỉ hưu. Nếu tui làm thì 2 năm sau sẽ phải thay… lãnh đạo giữa dòng. Thôi, cho tui nghỉ hưu trước 2 năm cho khỏe”.

Cuối cùng, công ty đồng ý chạy thủ tục “nghỉ hưu sớm”. Nghe nói anh chị em công ty chia tay với gã lâm ly lắm.

Hiện, gã đang làm công tác “đuổi gà cho vợ” kiêm “chủ tịch danh dự CLB nhậu” của công ty. Gã nói với tụi tôi rằng, gã đang - từng bước - triển khai dự án - kế hoạch 5 năm lần thứ nhất (cho bản thân).

Gã chính là Nhân “ve”, cựu học viên Công trình khóa 4. Cuộc đời của gã vẫn đương ở phía trước.

H.C.Q





[1] Tiêu chuẩn Việt Nam.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nếu chưa đăng kí, bạn vẫn có thể để lại nhận xét: Viết xong, nên để lại tên hoặc nickname. Xuống "Chọn 1 nhận dạng" vào "Ẩn danh". Sau đó xuất bản nhận xét.