PHẠM PHI HÙNG *
Học viên Vô tuyến khóa 3
Hè năm 1969, cánh Trỗi khóa 2 (Giáp Hùng,
Ngọc Triển, Xuân Hùng và Vũ Dương) cùng anh em khóa 3 học hết năm thứ nhất ở
khoa Cơ bản, Đại học Kỹ thuật quân sự. Ngày ấy, doanh trại đóng ở khu vực Thậm
Thình, chỉ cách Đền Hùng có vài ba cây số.
Cuối tháng 8, trong anh em có nhiều nguồn tin từ
gia đình báo lên: Bác Hồ ốm rất nặng, sợ không qua khỏi. Ai cũng bồn chồn, lo
âu. Và rồi, điều đau buồn đã đến. Sáng ngày 4 tháng 9, thủ trưởng khoa tập
trung toàn đơn vị, đọc thông báo của Ban chấp hành Trung ương Đảng và Nhà nước
về tin Bác đi xa. Dù đã biết từ trước nhưng không ai có thể cầm được nước mắt.
Khi nghe đồng chí Năm Thi, chính uỷ khoa, phổ biến: “Tang lễ được tổ chức theo
nghi lễ Quốc gia. Các đơn vị sẽ cử đại diện về viếng. Trong ngày cuối cùng, đơn
vị sẽ tổ chức truy điệu cùng thời gian với lễ truy điệu tại Quảng trường Ba
Đình”; anh em nhìn nhau, lắc đầu. Cấm trại, vậy là làm gì có cơ hội để nhìn
thấy Bác lần cuối? Cuộc họp kết thúc, các đại đội trở về doanh trại.