Nguyễn Tấn Lộc
Học viên Radar khóa 7
Quán nước
nhỏ nằm cạnh đường Quốc lộ 2, phía tay trái theo chiều từ Phúc
Yên lên Vĩnh Yên. Quán cách khu học viên khoa tôi khoảng non 1 km.
Chỉ cần đi qua xưởng in, tắt qua sân bóng đá, theo một con đường
nhỏ ngoằn nghoèo dọc bờ muơng, dẫn ra quán. Hàng ngày, quán mở cửa từ sáng
đến khuya. Chủ quán là một người đàn bà khá đầy đặn nhưng chỉ còn một chân, cái
chân kia không rõ vì lý do gì không còn gắn với cơ thể của bà nữa. Quán nước là
một phần phía trước của nhà, một cái bàn gỗ đã cũ, vài cái ghế dài cũng bằng gỗ
đơn sơ. Trên bàn bày các loại hàng hóa như vô vàn các quán nước khác: vài cái
lọ thủy tinh miệng rộng đựng lạc rang, kẹo lạc, kẹo dồi, và kẹo vừng; hơn chục
cái chén uống nước chè đủ các loại màu nâu, trắng, hoa hồng...; vài nải chuối
chín, dăm ba chục chiếc bánh đa vừng, vài bao thuốc lá các loại, khoảng mươi
quả trứng gà và vịt đã luộc chín. Thế thôi và bà chủ quán một chân ngồi sau cái
bàn đơn sơ ấy. Học viên chúng tôi từ khóa nào chả biết đã gọi đó là quán Bà Bệt (vì lúc nào bà cũng ngồi bệt!).