Tôn Gia Quý
Học viên Đài điều khiển khoá 4[1]
Tôi sang Đức để làm một người lao động theo
diện hợp tác lao động giữa hai nhà nước. Sau khi nước Đức thống nhất thì chuyển
sang làm một người lao động tự do. Vì thế hàng ngày, trước đây khi mới sang cũng
như bây giờ, sau 22 năm, tôi chủ yếu tiếp xúc với những người lao động, người
dân bình thường.
Đất khách quê người, lại là nơi quá xa xôi
với người thân, đất nước, ai cũng vậy, để tồn tại được thì phải học hỏi và lao
động nhiều hơn một chút. Để đến trường lớp thì không có điều kiện. Thôi thì
mình thấy người ta làm thế nào thì bắt chước, học theo những cái hay. Không làm
theo những cái mà mình thấy chưa hay. Tuy nhiên có những cái lúc đầu mình thấy
chưa hay nhưng sau này mình thấy hay thì lại làm theo. Có những cái thì là hành
động cụ thể, có những cái là lối suy nghĩ, có những cái là tác phong. Có những
cái thì mình thấy nó rất to tát, mình có học cũng chả để làm gì thì mình “bóp”
cho nhỏ lại “vừa” với mình, theo cách suy nghĩ đơn giản của một người lao động
như tôi.