Thứ Ba, 3 tháng 7, 2012

Giúp nhau lúc hoạn nạn

Phan Nam
Học viên Xe quân sự khóa 8
Sau 1975, năm nào nghỉ hè tôi cũng về quê. Hè năm cuối, xin được tiền ông già mua chiếc 67 màu đỏ ớt, có dáng gọn, đẹp như khẩu súng lục. Phi lên trường.
Là học viên nên phải gửi xe ngoài Vĩnh Yên. Chủ nhật phóng xe lên Việt Trì hay dạo phố Vĩnh Yên là bọn học viên ĐHQS phục lác mắt. Có lẽ vì có xe nên nhiều em ở phố mê(?). (Cái xe 67 đẹp như thế ngày ấy chả khác gì "xe đua 2 cửa" BMW, Mercedes bây giờ!).
Lần ấy tranh thủ về Hà Nội. Chiều tối chủ nhật phi lên trường. Khoảng 8g qua chắn tầu gần ga Phúc Yên thì thấy có người vẫy vẫy. Bộ đội đi đường thấy ai khó cần giúp thì dừng. Xe dừng, thấy một ông cũng bộ đội - tay chân nhem nhuốc đứng cạnh chiếc Vespa ghẻ, nắp máy bung ra - mở miệng:
-   Giúp tôi với, xe đang đi bị hỏng.
-   Ai như... anh Bính phải không? - Tôi nhận ra anh giáo viên cùng bộ môn với thằng bạn tôi.
-   À, Phan Nam hả? Tôi Bính đây. Chẳng hiểu sao...