Thứ Tư, 7 tháng 11, 2012

Nhân ngày Thương binh - Liệt sỹ viết về Thủ truởng Đan[1]



Trần Đình Ngân
Bộ môn Vũ khí – Đạn
 Gần đây, báo viết và báo mạng  Việt Nam ồn ào về  chuyện hy hữu xảy ra trong  cuộc thi hát quần chúng: Thành viên ban giám khảo - một nữ ca sĩ có tiếng thật thà, mộc mạc sau khi cho điểm loại thí sinh dự thi theo tiêu chuẩn chất lượng, chị đã đến gần thí sinh và biểu thị lòng mến phục, thương cảm...  Thí sinh - một người khuyết tật, chịu di chứng của chất độc da cam, người chỉ  cao hơn nửa mét - tỏ ra bất bình về câu nói: Giá như đây là  cuộc thi của người khuyết tật, chị tin  em sẽ thành công.
Chuyện làm ồn ào dư luận. Nhân ngày 27-7, xin kể câu chuyện về một người khuyết tật - một thương binh khả kính.  Người đời xin nghĩ về cách ứmg xử.  Người có khuyết tật hãy xét về hoàn cảnh, vị trí của mình.

Trang Thơ: Đỗ Trung Việt


Anh là cựu học sinh Trỗi k3 và cựu học viên Đại học KTQS k3, con cố GS Trung tướng Đỗ Trình. Một con người tài ba (cầm kì thi họa), tiếc là ra đi quá sớm! Xin giới thiệu 2 bài thơ của anh - BT5

Buổi sáng lạng mùa Đông Ba Lan

...Buổi sáng lạnh mùa Đông Ba lan 
Vùng núi Sôlina .
                 Ánh băng phản chiếu trên mặt hồ tuyết trắng
Trong ánh mặt trời dịu dàng ,bước chân ai bên tôi im lặng
Điệu nhạc .. 
                   nụ cười..
                                    lắng đọng không lời