Thứ Hai, 3 tháng 11, 2014

Nhanh như điện


Trên đường từ bếp ăn giáo viên về khu K3 có ao lớn, Phòng Hậu cần cho thả cá trắm, cá chép. Thức ăn thừa của nhà bếp cứ thả xuống xuống ao, cá lớn như thổi. Ấy vậy lại lo nhất mỗi lần mưa lớn, nước qua đập tràn, cá hay theo đó vọt tiến.
Lần đó xuống bếp ăn cơm, ăn vừa xong thì có cơn mưa lớn ập về. Mưa kéo dài cả tiếng, nước ngấp nghé tràn bờ. Cán bộ Phòng Hậu cần, ban tăng gia lo mất cá đã đội áo xuống trực. Cứ thấy chú cá nào vọt lên bờ là hất xuống. Anh em đứng ở nhà ăn nhìn mà tiếc của giời cho.
Chả hiểu sao Chí Hòa liều mình đội mưa về. Vừa tới đập thấy chú cá rõ to quẫy mạnh, vọt lên. Ba chân bốn cẳng Hòa đuổi theo, chộp được con cá. Liền lúc đó, chú lính ban tăng gia cũng phát hiện, vội đuổi theo. Hòa nhanh tay ném cá vào 1 góc rồi chạy biến về nhà. Chú tìm mãi không thấy, đành quay về và lẩm bẩm: "Tay này giấu ở đâu nhỉ? Đúng là nhanh như điện!". (Ý nói, các thầy Khoa Vô tuyến điện nên nhanh như điện).
Và, anh em giáo viên tối đó được nồi cháo cá rõ ngon.
(Chuyện do anh Hồng Thanh kể khi vào SG chơi).

...
Nhưng lại có dị bản của Bình Zị
Anh Hồng Thanh cũng chỉ nghe chuyện chứ tận mắt em chứng kiến vụ đó.
Đang ngồi tán dóc bên phòng anh Vượng với Hường k6 vì trời mưa to chả đi đâu được thì thấy Chí Hòa mặc áo mưa sĩ quan chạy lạch bạch, qua cửa phòng anh Vượng rồi ném tọt con cá vào. Thằng lính ở ban tăng gia đang cắm đầu đuổi theo thấy thế liền vào phòng anh Vượng nhặt con cá rồi bỏ đi, không thèm đuổi Chí Hòa nữa. (Hừ, đuổi được, có đem kho lên mà ăn được chăng, có mà ngộ độc bỏ mẹ, lây bệnh thì chí ít là cả ngày lẫn đêm môi cứ giần giật định lý luận có mà bỏ mẹ nhé).
Em trông anh Chí Hòa mặt mày tái mét, te tái chạy lạch phà lạch phạch (cưỡi đôi Cô-xư-ghin mốc - toàn đánh giày bằng muội đèn trộn dầu luyn) buồn cười lắm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nếu chưa đăng kí, bạn vẫn có thể để lại nhận xét: Viết xong, nên để lại tên hoặc nickname. Xuống "Chọn 1 nhận dạng" vào "Ẩn danh". Sau đó xuất bản nhận xét.