Kể từ ngày mình tốt nghiệp ra trường và bắt đầu đi làm, ngoài làm công việc nhà nước giao thuộc chuyên ngành điện tử y sinh thì mình tham gia giảng dạy cho các lớp học buổi tối. Lịch dạy thường kín suốt tuần.
Đi dạy, mình thường giao lưu với các bạn học trò nên không khí học rất sôi nổi. Mình yêu âm nhạc, nghe nhạc thì rất thích nghe với âm lượng lớn nên khi đến lớp, ngoài laptop - dụng cụ dạy học, mình còn mang theo chiếc loa để giờ nghỉ giải lao mình mở nhạc và cả lớp cùng nghe. Cái loa của mình có kích thước chỉ nhỏ bằng 1 chiếc ly nên rất tiện lợi. Biết cô giáo thích nghe nhạc, một cậu học trò trong lớp đã giới thiệu để mình thưởng thức một ca khúc mà bạn yêu thích. Ca khúc có nhan đề :” Yue liang dai biao wo de xin” dịch ra là “ Ánh trăng nói hộ lòng tôi”.
Cậu học trò giới thiệu ca khúc này là người giỏi tiếng Trung. Hiện giờ, bạn đang làm cho một công ty xây dựng của Trung Quốc. Giao lưu thì mình được biết thêm là bạn tốt nghiệp Học viện thiết kế bên Trung, năm 2004. Nói chung, học trò của mình đa phần là người đang đi làm. Đợt giao lưu ở lớp trước, mình nhớ có 1 anh học trò, anh hỏi:
-20/11 cô có về trường ko?
Mình trả lời:
- Mình có về chúc mừng các thày cô dạy trong trường, trước mình học ở HVKTQS chuyên ngành ĐTYS.
Anh học trò hỏi tiếp:
- Cô học khóa bao nhiêu?
Mình trả lời:
- Mình học khóa 42, Anh cũng biết HVKTQS à?
Anh học trò:
- Nhân viên của em cũng học chuyên ngành ĐTYS khóa 38, 40 của HVKTQS.
Mình hơi ngạc nhiên:
- Thế anh công tác ở đâu?
- Em làm ở viện 108, trung tâm gia tốc Cyclotron…
Câu chuyện tưởng chừng chỉ dừng lại ở đó. Mình ko nghĩ rằng, anh học trò về Trung tâm kể chuyện với các đàn anh của mình và giới thiệu mình là cô giáo của anh ấy… Và các anh khóa trên của mình cũng điện thoại kể lại câu chuyện.
Bữa sau, cô, trò lại giao lưu. Anh học trò mời mình sang bên trung tâm gia tốc chơi để giới thiệu cô giáo của anh với các đàn anh y sinh cùng chuyên ngành. Anh học trò thấy mình đang chăm chỉ học tiếng Anh nên anh mời mình tham gia học thêm cùng Trung tâm... Mình cũng vui.
Dạy học thì có nhiều điều thú vị. Nhưng một điều mà mình nhận ra là kể từ ngày mình đi dạy, mình rất yêu học trò. Thấy các bạn đi học đều, mình quý lắm. Không hiểu sao, mỗi khi viết theo lối kể chuyện là mình lại lan man nhiều thứ mà ko theo trọng tâm. Mình xin ngừng ở đây.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Nếu chưa đăng kí, bạn vẫn có thể để lại nhận xét: Viết xong, nên để lại tên hoặc nickname. Xuống "Chọn 1 nhận dạng" vào "Ẩn danh". Sau đó xuất bản nhận xét.