Thứ Hai, 17 tháng 9, 2012

Thầy Hiện dạy Xác suất



Trần Kiến Quốc
Học viên Vô tuyến khoá 5

Chuyện của hôm qua
Cuối năm 1972, C343 (gồm cả khoá 4 và khoá 5) Khoa Vô tuyến sơ tán về Đại Tự, Yên Lạc. Ngay ven đê sông Hồng, nhìn qua bên kia là Mía, Gạch, gần thị xã Sơn Tây. Lớp học trong nhà dân.
Năm học thứ 3 lên khoa chuyên ngành nhiều môn học mới. Sáng đó, C trưởng Bảy dẫn giáo viên mới đến. Thầy tự giới thiệu:
-  Chào các đ/c, tôi là Hiện, Phạm Ngọc Hiện, tốt nghiệp Toán Tổng hợp năm 1965, dạy môn toán Xác suất… - Thầy nhón tay lấy viên phấn, rồi lắc lắc cổ tay, nhẹ nhàng viết lên bảng hai chữ rất đẹp rồi chậm rãi – “Xác suất” là từ ghép có hai chữ đầu đọc hơi giống nhau, nhưng là X và S. Nhớ đấy, viết chính xác phải là Xác suất; chứ không như nhiều anh học xong môn của tôi rồi cứ viết “xác xuất” hay “sác suất”… Nhớ nhé, Xác suất!

Thứ Tư, 12 tháng 9, 2012

Tản văn: Ga chiều phố nhỏ



Xin lấy cái tên của một ca khúc sáng tác của Nguyên Vũ  làm tựa đề cho tản văn này.
Mấy CCB Học viện ngồi với nhau nhân Ngày Quân đội 22/12/2010. Sau những cú giao lưu “nặng” có chút cồn, NSƯT Dương Minh Đức cầm cây đàn ghi-ta lên, nói: “Xin tặng anh em - những chiến binh từng sống ở Vinhyen Gorod ca khúc “Ga chiều phố nhỏ”. Bài hát này rất day dứt, tâm trạng, rất lính Quân sự…”. Rồi anh bắt đầu hát.
Không gì hay bằng ghi lại lời của ca khúc, để mọi người cùng suy ngẫm.

Em nói chiều nay em về phố nhỏ, hẹn tôi đón em
Em viết trong thư chờ em anh nhé, chuyến tàu cuối ngày
Tôi đến sân ga trời chiều lộng gió,
Hun hút đường tàu, lất phất mưa bay
Ga vắng thưa chưa người nào đến, chỉ một mình tôi 

Thứ Ba, 11 tháng 9, 2012

Cảm xúc ngày nhận nhiệm vụ của 1 sĩ quan trẻ (Thu Thủy, học viên k42 HVKTQS)

Một kì nghỉ dài để chờ đợi và cuối cùng thì tôi cũng sắp được đi làm. Hôm qua là một ngày đặc biệt với tôi, những phút giây hồi hộp khi tôi ngồi chờ để được gọi tên mình lên nhận quyết định của Tổng tham mưu trưởng. Đó mãi là kỉ niệm khó quên bởi từ đây, tôi bắt đầu một cuộc sống mới, cuộc sống hoàn toàn khác khi thời còn học viên. 
Không biết có phải do tôi vô tâm hay ít để ý hay không mà cho đến giờ phút này tôi mới có cảm nhận mình là một sỹ quan thực thụ khi được gọi tên kèm theo số hiệu quân nhân cùng với chức vụ cấp úy. Tôi hân hoan đón nhận quyết định phân công công tác của nhà nước. Giây phút hồi hộp đã đến, tôi được nhà nước điều về Ban Kiểm định chất lượng trang thiết bị y tế (Trung tâm Kiểm nghiệm Dược của Cục Quân y- Bộ Quốc phòng).
Tôi đã rất hạnh phúc khi được nhận nhiệm vụ và từ đây tôi sẽ bắt đầu một chặng đường mới.

Xin mời các bạn chia vui cùng tôi qua ca khúc: Congratulations!


Thứ Bảy, 8 tháng 9, 2012

TÀI CHÍNH CÔNG KHAI THỜI CHIẾN


                   Trần Đình Ngân[1] 
Bộ môn Vũ khí, Khoa Cơ điện

 
            Cuối 1968, Khoa Cơ điện sơ tán tại Nhân Mục (Hàm Yên, Tuyên Quang). Một buổi tối, có  lệnh họp toàn thể khối cơ quan (gồm Ban chỉ huy khoa, Phân đội giáo viên, tổ Chính trị – Hậu cần) ở sân trước nhà Ban chỉ huy khoa. Sau lưng là một rừng vầu.
Sau thủ tục điểm danh và vài thông báo của giáo vụ, thượng uý Dương Ái Hiểu – Chính trị viên khoa – tiếp tục chủ trì. Cầm chiếc đèn dầu làm bằng chai đã vặn ngọn thật nhỏ theo quy định phòng không, soi sát vào quyển vở học trò viết nguệch ngoạc (thường ngày nó được cuộn tròn, đút ở túi quần sau), ông tuyên bố:
- Bây giờ đến phần tài chính công khai và xét kỷ luật tổ nuôi quân.

Thứ Hai, 3 tháng 9, 2012

Quán Bà Bệt


Nguyễn Tấn Lộc
Học viên Radar khóa 7

      Quán nước nhỏ nằm cạnh đường Quốc lộ 2, phía tay trái theo chiều từ Phúc Yên lên Vĩnh Yên. Quán cách khu học viên khoa tôi khoảng non 1 km. Chỉ cần  đi qua xưởng in, tắt qua sân bóng đá, theo một con đường nhỏ ngoằn nghoèo dọc bờ muơng, dẫn ra quán. Hàng ngày, quán mở cửa từ sáng đến khuya. Chủ quán là một người đàn bà khá đầy đặn nhưng chỉ còn một chân, cái chân kia không rõ vì lý do gì không còn gắn với cơ thể của bà nữa. Quán nước là một phần phía trước của nhà, một cái bàn gỗ đã cũ, vài cái ghế dài cũng bằng gỗ đơn sơ. Trên bàn bày các loại hàng hóa như vô vàn các quán nước khác: vài cái lọ thủy tinh miệng rộng đựng lạc rang, kẹo lạc, kẹo dồi, và kẹo vừng; hơn chục cái chén uống nước chè đủ các loại màu nâu, trắng, hoa hồng...; vài nải chuối chín, dăm ba chục chiếc bánh đa vừng, vài bao thuốc lá các loại, khoảng mươi quả trứng gà và vịt đã luộc chín. Thế thôi và bà chủ quán một chân ngồi sau cái bàn đơn sơ ấy. Học viên chúng tôi từ khóa nào chả biết đã gọi đó là quán Bà Bệt (vì lúc nào bà cũng ngồi bệt!).

Thứ Năm, 30 tháng 8, 2012

Nhớ một đồng nghiệp

Trần Kiến Quốc
Bộ môn Vô tuyến (1975-1990)


Tối qua, chị Lan vợ anh Bính từ HN gọi vào, báo tin thứ tư tới giỗ anh Bính. Nhanh quá, đã một năm! Kỉ niệm với anh lần lượt hiện về…

Năm 1973 tốt nghiệp ở Học viện Thông tin Leningrad, đến 1974 anh về bộ môn Vô tuyến, cũng là lúc chúng tôi thực tập ra trường. Trước ngày giải phóng 1975, tôi theo các thầy đi tiếp quản kĩ thuật các đài Tropo viễn thông (thuộc ICS), còn anh sau đó ít ngày đưa học viên khoá 6 đi tiếp quản Ba Son. Cả hai sau đó cùng về lại bộ môn. Anh em gắn bó với nhau từ đó.

Thứ Ba, 14 tháng 8, 2012

Lần thi lại môn học, không giống ai

Trần Đình Ngân
Giáo viên Khoa Cơ điện

Vĩnh Yên. Những năm của thập kỷ 1970. Không chí có bài giảng trên lớp mà thầy, trò còn đá bóng, còn tập văn nghệ… cùng nhau. Nên thầy, trò rất gần gũi.

Trong số nhiều học sinh từ khóa 1 đến các khóa sau này thì Phan Nam là tay học viên hiếu động, sống tình cảm. Vì cùng đội bóng Khoa Cơ điện mà em thân với tôi. Lần ấy, Nam tâm sự: “Năm học này, em còn thiếu điểm môn Động cơ đốt trong. Phải trả xong môn này, đại đội mới cho về nghỉ phép. Anh xem (khi thầy trò rất thân nhau thì chuyển qua gọi như thế! - NV) có thể tác động với thầy Đặng Đình Viện?”. Tôi bảo, giới thiệu thì được nhưng thi hộ thì không. “Vâng, em muốn anh có lời, để em được trả môn này sớm!”.

Thứ Ba, 7 tháng 8, 2012

Ông giám đốc dũng cảm và tận tụy với nghề

Kiến Quốc

Tôi và Nguyễn Nam Điện (khóa 6) có mối thân tình, nhất là qua những lần “làm sách” chung và riêng. Cũng phải có gần chục đầu sách làm tại nhà máy của Điện. Lần này, vào Sài Gòn, cũng tạt qua “làm việc” với Điện về in ấn.

Ngồi chờ ở phòng khách, lang thang ngắm nhìn tranh ảnh trên tường rồi đứng trước tủ sách. Xúc động thấy Tập II “Sinh ra trong khói lửa” được đặt trân trọng ở ngăn giữa. Nghĩ bụng “Ấy cũng là sản phẩm của nhà máy và cũng là niềm tự hào của ông giám đốc về mái trường mình đã học”!

Thứ Bảy, 4 tháng 8, 2012

NHỚ THỦ TRUỞNG NGUYỄN VĂN TIÊN

Trần Kiến Quốc
      

Sớm ngày 18/2/2003, nhận được tin thủ trưởng Nguyễn Văn Tiên vừa mất đêm qua tại Bệnh viện Trung ương quân đội 175, tôi sững sờ, không tin ở chính mình!

Mới sáng 27 Tết rồi, cùng thủ truởng Nguyễn Bỉnh Chân, anh Đoàn Mạnh Hưng đến chúc Tết chú. (Tôi vẫn xưng hô như vậy vì thủ truởng là phụ huynh một anh bạn). Thấy có khách vào, chú vui vẻ bắt tay và nhắc đúng tên từng cán bộ, chiến sĩ dưới quyền. Trông chú có yếu hơn mọi năm nhưng da dẻ vẫn hồng hào, dáng người vạm vỡ, tác phong nhanh nhẹn và minh mẫn. Chú vui vẻ kể về cuốn sách “Chiến thắng B52” mới xuất bản, về những kỷ niệm chiến tranh của 30 năm trước…

Thứ Tư, 1 tháng 8, 2012

“Người chiến sĩ ấy…” và 40 năm ca hát NSƯT Dương Minh Đức

 Vân Anh
Ảnh: Trần Đình Ngân
Bác Ngân đang trèo thang trang trí đám cưới Đức-Mười cân, đầu 1996.
NSƯT, đại tá, thầy giáo Dương Minh Đức, nguyên Phó hiệu trưởng Đại học VHNTQĐ,  vừa qua tuổi 60. Năm 2009 nghỉ công tác quản lí nhưng công việc giảng dạy vẫn bộn bề. Để đánh dấu 40 năm ca hát và 30 năm giảng dạy nghệ thuật của mình, anh cùng đồng nghiệp, bạn bè  và học trò đã tổ chức thành công hai đêm diễn tại Hà Nội vào cuối tháng 5 năm 2009; sau đó là chuyến “vô Nam” với ba đêm diễn tại TP Hồ Chí Minh, Viện Quân y 175 và Đại học Cần Thơ. Đêm nào cũng “lửa”, cũng kín hội trường.

Thứ Ba, 31 tháng 7, 2012

Thêm tư liệu quý (KQ)

Sáng nay đến thăm bà Hà Giang (nguyên Phó chủ tịch Hội LHPNVN, thời bà Thập, vợ cụ Trần Xuân Độ) bạn thân với cha mẹ tôi; gặp anh Nguyễn Văn Anh, cựu học viên k5 Học viện KTQS. Anh em nhiều chuyện vui. Anh có cho tôi xem bức ảnh kỉ niệm 45 năm (1965-2010) của lớp học viên kỹ thuật Mig-21 tại Krasnodar, Liên Xô. Vội ghi lại làm tư liệu cho blog.
Năm 1970, chúng tôi vừa tốt nghiệp Trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi liền đăng lính và lên Lạng Sơn ôn thi đại học. Năm đó là năm đầu tiên Bộ Đại học hồi phục lại chế độ thi tuyển, sau 5 năm chiến tranh tạm bỏ.
Cùng về trong đám lính cũ có các anh Nông Mạnh Luân, Nguyễn Văn Tam, Nguyễn Văn Tuyên, Nguyễn Văn Anh, Đoàn Mạnh Hùng (min), Nguyễn Văn Tuân (gái), anh Cơ (đặc thiết)..., lớn hơn chút có anh Kỉnh, anh Nhân... đều từ Trung đoàn không quân Sao đỏ 918 về. Các anh là lính trung cấp kĩ thuật radar, đặc thiết, máy, vô tuyến học ở Krasnodar từ 1965, tốt nghiệp về nước phục vụ chiến đấu; nay chiến tranh tạm lắng nên được đi học.

Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2012

Đội bóng K2 năm 1984 (Trần Đình Ngân)

Gửi tặng các bạn đồng nghiệp của Khoa 2  Học viện KTQS những năm xưa. Ảnh chụp đội bóng đá liên quân giáo viên Vũ Khí-Động lực-Công Nghệ  ngày 7-5-1984, sau cuộc chiến với  đối thủ là đội bóng đá của giáo viên khoa Vô tuyến điện tử. Trong trận này, chúng ta giành cờ luân lưu vì  thắng với tỷ số 2-1.
Thủ trưởng Lê Phương Cảo khi đó là Phó giám đốc Học viện nhưng xuất thân từ K2 và mê bóng đá, thể thao nên có mặt động viên kịp thời. Cùng nhớ lại sân bóng Bảo Sơn 1 thời!
Ở đây gặp lại bao gương mặt thân quen: các anh Điện, Ngân, các bạn Phong, Trâm, Lập, Thành xe, Khánh Bình... Nay có anh đã đi xa (Trâm), bạn ta đều đã già, trên dưới 6 sọi. Bao giờ cho đến ngày xưa?

Thứ Tư, 25 tháng 7, 2012

Có một giáo viên…

Trần Kháng Chiến
Học viên Cao đẳng Phòng không Odessa (1967-1973)
Trong ký ức của tôi có nhiều kỷ niệm vui với Nguyễn Đức Tú, cựu học viên trường Cao đẳng PK Odessa (1967 – 1973), sau là giáo viên bộ môn Tên lửa của Học viện KTQS.
Từ chơi bời...

Tú  đá bóng khá hay, giữ chân hậu vệ. Hè 1972  có Giải bóng đá sinh viên quốc tế tại Odessa. Đội chiến tướng của trường PK  được Thành hội Sinh viên Việt Nam mời tham dự với danh nghĩa là Tuyển Sinh viên Viêt Nam. Thành phần có Tăng Cường, Việt “đen”, Hoàng Nam, Kỳ Trung, Phạm Ngọc Nguyên, Nguyễn Đức Tú "kẽm", Thắng "tụt",  Văn Tiến Trình...

Đội Việt Nam vào chung kết với đội Sinh viên Hy Lạp. Trận đấu diễn ra quyết liệt, căng thẳng không phân thắng bại. Vào hiệp phụ vài phút, đội Hy Lạp được hưởng quả Penalty. Anh chị em sinh viên ta lo lắng ra mặt.  Thủ môn Nguyễn Văn Ngạch (một tay lì lợm có tiếng) đã phá được quả sút hiểm hóc từ chân sút đối phương. Thoát hiểm.

Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2012

Một kì thực tập



Nguyễn Duy Đảo
  Học viên Vô tuyến khóa 8

  Vào đại học, tôi với hắn cùng lớp nhưng khi ở trường Trỗi thì tôi học trên hắn hai khoá. Hắn là khoá chót của trường. Hè năm 1978, trước khi nhận đồ án, chúng tôi đi thực tập ở Quân khu 1, trên Thái Nguyên. Hôm tập trung ở ga Vĩnh Yên trước khi lên tầu, bà con nhốn nháo chỉ trỏ khi thấy một tay quân hàm trung uý - trẻ măng, mũ cối đội lệch, lưng đeo ba lô, vai vác cây ghi ta - đang  oang oang giao nhiệm vụ, phổ biến kế hoạch hành quân. Người thầy, người anh phụ trách chúng tôi trong chuyến thực tập hơn 30 năm về trước ấy là đông chí Trần Kiến Quốc.

Thứ Hai, 16 tháng 7, 2012

Cái đẹp của lính quân sự

Hoàng Minh Thái
Học viên Đại học Quân y 1969
 Phạm Vân Hùng, bạn tôi, tốt nghiệp khóa 5 Xe quân sự, trường Đại học KTQS. Thân nhau từ bé cho tới khi đã ngoại lục tuần, chúng tôi vẫn hay rong ruổi du lịch bằng xe máy đi khắp các miền Tổ quốc, lên tận Cao Bằng, Hà Giang…
… Một buổi chiều cách đây đã hơn hai chục năm. Hắn chở vợ ra chợ Hôm. Cả cuộc đời nhà binh, hắn cũng tậu được cho mình được cái xe Honda-67, màu đen, thân có dáng khẩu súng lục. Cũng là phương tiện đi lại và xăng không ăn là bao.