“Áp dụng” đúng lời
thầy dặn, lên bắt đề, về chuẩn bị. Đồng nghiệp ngồi cùng bàn vừa kiếm đuợc cuốn
Văn nghệ QĐ số mới nhất, tranh thủ đọc. Mới có 15’, anh ta đã xung phong lên trả
bài.
-
Giỏi nhỉ! Đề thi trúng tủ à? – “Thầy nhà” trêu.
-
Dạ, cũng cố thôi ạ!
-
Bắt đầu đi!
Đã dặn phải trả
bài đúng theo thứ tự, câu 1-2-3 thì ông em lại “đọc” câu 2 truớc. “Thầy nhà” giật
mình, ngó sang bên thấy đồng nghiệp vẫn đang say mê đọc. Vừa đọc lại vừa tủm tỉnh
cười. (Sau mới biết đó là bài của anh Hà Phạm Phú (cũng giáo viên Khoa Cơ –
Điện, mới về báo QĐND) viết về thủ truởng Cao Hỏi). Trong khi đó chú em nhà ta cứ
thao thao bất tuyệt. Lấy chân khẽ đá chú thì chú lại “đọc” to hơn. (Chắc nghĩ
thầy khuyến khích, cứ thế mà làm!).
Khi “thầy nhà”
chủ động ngắt lời: “Thôi, đủ rồi. Sang câu sau!” thì chú học trò lại thản nhiên
“chơi” câu 1. Thế có chết tôi không cơ chứ! “Thầy” đành bấm bụng, tỉnh bơ như đang
nghe trả bài câu 1(!).
-
Rồi, thế là được rồi. – “Thầy” ngắt lời trò rồi quay
sang bên. – Anh có hỏi gì thêm?
-
Thôi, ông chấm là được rồi. Đang hay… chuyện ông Cảo…
-
Vâng, để tôi hỏi thêm chút. – Quay sang trò – Đồng chí
trả 3 câu tạm được. Thế tự nhận điểm mấy?
-
Dạ, - Anh ta gãi đầu gãi tai - Thầy cho em mấy cũng đuợc.
-
Điểm 4 nhé?
-
Dạ, cao quá, thầy ạ. Em học không khá lắm.
-
Thôi, thì 3 nhé. Nhưng là “3 cộng”.
-
Vâng, em xin cám ơn 2 thầy!
Vừa
quay đi, mừng quá, trò Nam
khẽ đưa tay lên khóe miệng làm duyên: “Không có “giới hạn” và không có thầy thì
hôm nay “móm”. Học hành phải như thế chứ!”.
C.K
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Nếu chưa đăng kí, bạn vẫn có thể để lại nhận xét: Viết xong, nên để lại tên hoặc nickname. Xuống "Chọn 1 nhận dạng" vào "Ẩn danh". Sau đó xuất bản nhận xét.