Hồ Xuân Nam
Học viên Vũ khí khóa 3
Giữa đêm mùng 3 tháng 9, có lệnh báo động. Toàn C135 tập trung nghe thông
báo: “A1[1]
lâm bệnh nặng”. Đêm đó trôi qua trong linh cảm chẳng lành. Ngày hôm sau tin
đến: Bác đã đi xa. Tất cả rơi vào hụt hẫng. Anh em lúc tập trung thành đám
đông, khi tản ra thành nhóm nhỏ...
Rạng sáng ngày hôm sau nữa, quân số toàn khóa chỉ còn lại khoảng 70%. Lại
một ngày nặng nề trôi qua. Rồi rạng sáng ngày kế tiếp, toàn khóa còn lại 30%
quân số. Ngày tiếp theo, số còn lại nhận được lệnh "cho về nghỉ phép tới
ngày N có mặt tại đơn vị". Trước ngày 9 tháng 9, toàn khóa đã có mặt tại
Hà Nội để viếng Bác và tham dự Lễ truy điệu tại Quảng trường Ba Đình.
Ngày N, toàn khóa có mặt tại đơn vị, không thiếu một người. Hôm sau, tất
cả số quân "đã về Hà Nội khi chưa được phép" đều tự viết đơn xin nhận
kỷ luật của nhà trường... Rồi cũng qua một kỳ thi vào đại học.
Trong năm ấy, toàn khóa 3 không còn chung một đại đội 135 nữa mà tách ra
theo các ngành chuyên môn như cơ điện, xây dựng, vô tuyến điện tử...
Một năm sau, vào dịp kỷ niệm sinh nhật Bác (19 tháng 5 năm 1970), tôi có
làm bài thơ "Bác về":
"Tám mươi tuổi vẫn còn xuân",
Bác cười, Bác nói với nhân dân mình.
Trời cao lồng lộng bóng hình
Bạc phơ mái tóc nghĩa tình, Bác ơi!
Vạn bồn mây đã ngừng trôi
Kết bông sen giữa đất trời quê hương
Bác về, với vạn tình thương...
H.X.N
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Nếu chưa đăng kí, bạn vẫn có thể để lại nhận xét: Viết xong, nên để lại tên hoặc nickname. Xuống "Chọn 1 nhận dạng" vào "Ẩn danh". Sau đó xuất bản nhận xét.