Đồng Xuân Hiền
Học viên Vũ khí khoá
5[1]
Xa
em mới trọn một tuần
Anh
cảm thấy như đã lâu, lâu lắm
Một
tuần lễ – một phần tư của tháng
Thời
gian có là bao nhiêu?
Vậy
mà, cứ mỗi sáng, mỗi chiều
Nhìn
ra hướng biển xanh trước mặt
Anh
hình dung phía chân trời xa lắc
Có
thành phố nào hiện lên…
Và
cứ mỗi đêm, khi biển êm đềm
Nhìn sao bát
ngát
Anh
tìm ngôi sao nào em thích nhất
Như
ánh mắt em mỗi lúc em cười…
Có
phải em là ngôi sao Mai?
Như
bông nở giữa trời khuya vời vợi
Sao
sáng nhất giữa muôn vàn tinh tú
Xanh
cả một đời trong anh…
Và
anh thấy yêu hơn từ cơn gió trong lành
Chân
trời xa lắc
Tiếng
hò nhặt khoan man mác đưa về…
Nghĩa
là yêu đời, anh sống say mê
Khi
có em làm ánh sao trên biển
Sao
là hướng đưa tầu anh về bến
Có
thành phố nào hiện lên…
Thành
phố về khuya chắc đã ngưng đèn
Bên
ô cửa đêm nay
Giờ này em còn
thức?
Một
tuần lễ mới xa trong ký ức?
Thời
gian có là bao nhiêu…?
Côn
Đảo, 1-1976
Đồng Hiền rất lãng mạn! Đúng là lính hải có khác!
Trả lờiXóaMai vợ a. Hiền chơi với Trang nhà e, e sẽ chia sẻ cho Trang mai dọc, chắc phục anh Đ Hiền lắm đây...!
Trả lờiXóa