Từ thủa mang gươm đi mở cõi
Ngàn năm thương
nhớ đất Thăng Long
(Huỳnh Văn Nghệ)
Thân tặng “Người đàn ông hát”
Dương Minh Đức!
Nguyễn Khánh Hoà
Học viên Xây dựng khóa 8
Đêm phương nam anh hát
Sài Gòn bất chợt lặng im
Lắng nghe nức nở con tim
Vời vợi cố hương,
Những nẻo đường phiêu bạt
Đây Đông đô dấu ngàn năm oanh liệt
Gấm hoa non nước
Bát ngát hồn thiêng…
Những người hát xưa, đã đi với thời gian
Chỉ còn Anh với âm vang kiêu hãnh
Để Hà Nội của muôn đời rực sáng
Bản hùng ca đồng vọng giữa tim
người
*
Hà Nội xanh, xanh mãi tuổi đôi mươi
Thời mẹ, cha xanh áo và xanh tóc
Mắt em ta thăm thẳm
trời xanh ngọc
Lớp lớp trai đi, không tiếc đời
xanh
Hà Nội hồng xôn xao buổi bình minh
Nhật Tân bừng sắc đào khoe xuân sớm
Nhị Hà máu! cuồn cuộn muôn lớp sóng
Tổ quốc quyết sinh từ lửa quyết tử hồng
Ngạo nghễ cười
tiêu thổ chiều đông
Hà Nội cháy!
Sáng ngời trong lửa khói
Mẹ tiễn cha đi, niềm biệt ly dấu
vội
Hà Nội ơi! uất hận hẹn ngày về
Đêm phương nam anh hát say mê
Thủ đô dấu yêu hiện về vời vợi
Khúc khải hoàn một ngày người trở
lại
Cho muôn sau mãi hào khí sáng lòa
*
Hát đi anh, ngân vang mãi lời ca
Hà Nội - Thăng Long một thời chiến
địa
Những hào hoa mải mê
đất phương nam
Hát nữa đi anh! lời lửa sáng ngàn
năm
Trong âm vang những khổ đau rũ bỏ
Hồn bay cao, tim héo cằn rộng mở
Mắt sẻ chia, tay lại siết tay người
.
Sài Gòn tháng 12/2003 – tháng
6/2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Nếu chưa đăng kí, bạn vẫn có thể để lại nhận xét: Viết xong, nên để lại tên hoặc nickname. Xuống "Chọn 1 nhận dạng" vào "Ẩn danh". Sau đó xuất bản nhận xét.