Hôm nay ở cơ quan, đọc riết một hồi (chỗ nào còn ngờ ngợ là lại lên Internet tìm, download tài liệu về đọc cho kỳ thông, cả ngày hôm nay chắc phải đọc mấy chục trang, như đi ăn cướp, gần đến giờ tan làm thì đã gần mụ mị cả người, đứng lên mắt hoa mày chóng) ong hết cả đầu (hm, anh bạn Mít đặc mềnh ngày xưa kêu thế là 'ong óc'), mới cất lẻn đi nghe Tường Vi hát.
Dạo còn bé, nghe lỏm được người nọ người kia chê Tường Vi với Quốc Hương giọng chả ra gì, hát thì chả có nghề, song ngày bé thì ta thích nghe cả 2 người ấy hát lắm. Tận bây giờ, nghe mấy đi-va với chả đi-văng tự phong của ta hát, nhiều lúc lại thấy tiếc thời xa xưa. Công nghệ với đàn địch chưa có gì nhiều, nhưng người ta ngày ấy hát có hồn biết mấy chứ không vô cảm như bây giờ.
Giờ, giữa đêm chả biết mần chi, lại lần mò đi nghe Tường Vi hát vậy, những 'Hoa Champa', 'Lăm-tơi' (nghe thấy lắm chỗ 'lẳng' phải biết ạ), 'Người lái đò trên sông Pô-cô', 'Cô gái vót chông'...
http://www.youtube.com/watch?v=zdNRADAvrtg" |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Nếu chưa đăng kí, bạn vẫn có thể để lại nhận xét: Viết xong, nên để lại tên hoặc nickname. Xuống "Chọn 1 nhận dạng" vào "Ẩn danh". Sau đó xuất bản nhận xét.