Thứ Ba, 28 tháng 4, 2015

ANH LÊ CHÍ HÒA - CHÍ ÍT LÀ HÒA (Nguyễn Quốc Bình, k7 HV)

Thấy trên FB của anh Quốc có ảnh anh Quốc và anh Lê Chí Hòa, mới bảo thể nào cũng phải viết 1 status về anh 'Chí ít là Hòa'.
Các anh Quốc và Chí Hòa đều là học viên Khóa 5, có 1 năm cùng đại đội C30 'khu chuồng lợn' trên Bảo Sơn, Vĩnh Yên từ 40 năm trước (gồm các khóa 5-6-7 học viên ngành VT-ĐT). Chí Hòa học hữu tuyến, sau về Bộ môn Hữu tuyến làm GV nên cùng bộ môn với ta, còn anh Quốc học vô tuyến, sau về làm GV bộ môn Vô tuyến, cùng khoa VT-ĐT (K3), sau này cả 2 bộ môn nhập làm một thành Bộ môn thông tin cho đến tận bây giờ. 
Dạo ta học năm cuối, cả 2 anh đều dạy chuyên đề cho lớp bọn ta, Chí Hòa dạy máy tải ba FCC17 của Mỹ, anh Quốc thì dạy các máy FRC109 và REL2600 cũng của Mỹ để lại. Cả hai đều học rất giỏi, chơi guitar và đá bóng rất hay (nhất là anh Quốc, rất đa tài - thế mà mãi mới lấy được vợ ạ, bọn con gái dạo ấy mù lòa cả hay sao ấy nhở?). Cả hai đều là con các cán bộ cao cấp (anh Quốc là con thiếu tướng Trần Tử Bình, người lãnh đạo phong trào Phú Riềng đỏ và tổ chức khởi nghĩa ở Hà Nội năm 1945, sau là chính ủy trường Lục quân Trần Quốc Tuấn, năm 1950-1951 cha ta cũng học ở đó, dạo ấy Trường còn đặt bên Trung Quốc, cha ta sang đó, đi bộ từ chiến khu tới Trường cùng đoàn đi với cụ Trần Tử Bình). Còn anh Lê Chí Hòa là con thiếu tướng Lê Chưởng (sau về làm bí thư đảng đoàn Bộ ĐH-THCN) và bà Diệu Muội (thứ trưởng Bộ Thương nghiệp). Song cả 2 đều rất giản dị và hòa đồng, sống chí tình với anh em và cả đời đều sống đúng như những người lính chân chính theo gương cha mẹ mình. 

Thứ Hai, 27 tháng 4, 2015

CƠ SỞ CÁCH MẠNG Ở VĨNH YÊN

Phần 2 - Bà chị VN anh hùng
Ai đọc chắc cũng ngạc nhiên: Làm gì có danh hiệu cao quý này? Xin thưa, Nhà nước thì chưa nhưng anh em cán bộ, sĩ quan, CNV Đại học KTQS từng sống ở Vĩnh Yên thì đã tôn vinh 1 bà chị cực thương yêu bộ đội Vĩnh Yên cái danh hiệu này. Chuyện khá dài dòng...
*
... Vĩnh Yên những năm đầu của thập kỷ 80 thế kỷ trước. Chiến tranh biên giới với TQ từ 1979. Sau 1975, Liên Xô không còn viện trợ cho ta. Bắt đầu đói.
Trưa ấy, vừa dạy từ Khu 125 về. Bụng đói meo. Vừa đạp xe rẽ vào đường Bảo Sơn thì nghe tiếng gọi với theo:
- Ngân ơi, Quốc ơi, vào chị đi. Hôm nay, mông chị ngon lắm. Giò chị cũng tươi rói đây.
Chưa cuối tháng đã hết nhẵn tiền, quý chị lắm nhưng đâu dám vào:
- Chị ơi, chúng em hết tiền rồi.
- Ơ hay, tiền nong gì, cứ lấy về mà ăn. Khi nào có tiền trả cũng được.
Cơ sở cách mạng của chúng tôi như thế đấy.

CƠ SỞ CÁCH MẠNG VĨNH YÊN (Kiến Quốc)

"Đi dân nhớ, ở dân thương..." (nhớ là còn "chấm chấm" nữa!) là truyền thống của bộ đội ta; điều này quá đúng với cán bộ, sĩ quan, học viên Đại học KTQS Vĩnh Yên. Xin được đăng tải loạt bài về các cơ sở cách mạng của chúng tôi.
Phần 1 - Đại tá Lữ trưởng Lữ đoàn dù
Anh tên là Nguyễn Văn Lữ, Việt kiều Thái-lan về nước theo lời kêu gọi của Cụ Hồ hồi 1960. Vì thân thiện, Lập Ngố và Trung Nghĩa đặt cho anh cái tên Lữ trưởng Lữ dù. Nhà anh đối diện "Chiêu đãi khổ" Bảo Sơn nên cũng thành nơi đón vợ con, người yêu của cánh đàn em lên chơi. Vô tư, nhà có gì xài nấy.

Thứ Tư, 15 tháng 4, 2015

MỘT THỜI ẤU TRĨ (5) - Nguyễn Đức Nước


Một buổi tối đầu năm 1972 tổ Đảng bộ môn Bảo dưỡng và Sửa chữa ô tô (khoa Xe, HV Hậu Cần) họp. Chỉ là buổi sinh hoạt thường kỳ nhưng tự nhiên Bí thư Đảng ủy khoa – thiếu tá Nguyễn Văn Lý cũng xuống dự. Trong buổi họp, lại cũng “tự nhiên” bí thư Lý hỏi tôi:
-      Đồm chí Nước có thuộc 7(*) nhiệm vụ của đổm viên không?
Vốn dĩ tôi không cho rằng học thuộc kiểu “Rắn là một loài bò, (à ờ à) rắn là một loài bò …sát không chân, (a) sát không chân” sẽ là đảng viên giỏi hay xuất sắc. Cái thời vừa vác tre đi rào làng kháng chiến vừa nói như “đọc thuộc lòng” cho người khác “Cuộc kháng chiến của chúng ta chia làm ba giai đoan: giai đoạn phòng ngự, giai đoạn …” (Nam Cao – Đôi mắt). Với lại, cả năm năm trời học đại học có bao giờ phải học thuộc lòng đâu đã thành thói quen nên khi bị hỏi bất ngờ, tôi trả lời luôn:  
-      Báo cáo thủ trưởng tôi không thuộc ạ!
-      Không thuộc! Thế đồm chí chỉ nói những ý chính cũng được. - Bí thư giảm mức yêu cầu.
-      Báo cáo, ý tôi cũng không nhớ. - Tôi trả lời bừa đi như vậy, muốn cho xong chuyện.

Thứ Sáu, 23 tháng 1, 2015

MỘT THỜI ẤU TRĨ (2) - Đỗ Thành Hưng

                                        
      Sang năm 1967 chúng tôi bước vào học kỳ hai của năm thứ nhất. Thời kỳ này chiến tranh phá hoai đã lan ra cả miền bắc. Các phong trào thi đua chống Mỹ rầm rộ và khí thế ngút trời  được phát động trong cả nước liên tục. Nào các đội lão dân quân, những đơn vị dân quân gái các nơi được  thành lập, phong trào Thanh niên ba sẵn sàng, Phụ nữ ba đảm đang, các bài hát như: Bài ca năm tấn, Đường cày đảm đang, v.v... ra đời để động viên thôi thúc toàn dân đánh Mỹ. Chúng tôi đã là lính nên không ai để ý nhiều tới các phong trào này, tập trung cho học tập là chính. Vì là ngày đầu thành lập, ở một môi trương  mới, ai cũng lạ lẫm với công việc của mình, thầy lo trách nhiệm của thầy, trò lo trách nhiêm cuả trò. Lo lắng nhiều nhất là cán bô khung trực tiếp quản lý ở các đại đội.

Thứ Ba, 20 tháng 1, 2015

MỘT THỜI ẤU TRĨ (1) - Đỗ Thành Hưng

            Học viên Học viện KTQS mỗi giai đoạn có một môi trường, một khả năng nhận thức khác nhau. Chúng tôi là học viên khóa 1, ngày mới thành lập, cán bộ, công nhân viên, thầy trò tất cả đều còn bỡ ngỡ. Tôi xin chia sẻ với các khóa sau để các bạn, các em, các cháu biết một thời “ấu trĩ” của chúng tôi từ những ngày đầu ấy. Những chuyện sau tôi kể không nhằm phê phán cá nhân hay tập thể nào. Chuyện đúng sai ta không bàn tới, chỉ để nhớ lại cái thủa ban đầu còn mang tên: Phân hiệu 2 Đại học Bách khoa.  
THẦY  QUẢNG
           Học viên khóa 1 chúng tôi có nhiều thành phần lắm, có anh là lính cuối thời chống Pháp, tuổi gần bốn chục, là sỹ quan. Còn lại là lính nghĩa vụ, hầu hết là hạ sỹ quan, quân nhân chuyên nghiệp. Các anh học bổ túc từ nhiều nguồn khác nhau , có anh đã học qua trung cấp ở các chuyên ngành dân sự. Bọn tôi đang ở tuổi 17, 18, mới tốt nghiệp cấp 3, binh nhì vừa nhập ngũ.

Chủ Nhật, 11 tháng 1, 2015

Chuyện ở B5 (Nguyễn Nước- Lớp Ô tô C213)

Ngày đầu tiên: điếc không sợ súng  
Cơ sở chính của phòng Xe cục Hậu cần B5 nằm kín đáo trong khu rừng già thuộc địa phận Vĩnh Linh-Quảng Trị. Từ ngoài đường đất mà ô tô có thể đi được để vào khu A phải đi bộ mất hơn một giờ đồng hồ theo con đường mòn có rừng cây che phủ. Trạm xá của Bộ Tư Lệnh B5 cũng nằm trên con đường này. Số người được vào khu A là rất hạn chế, hầu như chỉ có   các cán bộ của Cục Hậu cần. Khu B là khu dành riêng cho các cán bộ cao cấp. Ngành xe chỉ có bác Cục phó Cục Quản lý xe, trung tá Nguyễn Quang Lanh sống trong đó, thỉnh thoảng ra khu A làm việc và bác trưởng phòng, thiếu tá Nguyễn Viết Khoáng là được ra vào khu B mà thôi (tôi phải gọi là “bác” vì các bác phải cỡ trên dưới 60 tuổi cả. Đi lại luôn có chú cần vụ theo cùng để xách ba lô). Nghe nói sở chỉ huy mặt trận của tướng Lê Trọng Tấn cũng ở khu B. Sở dĩ tôi phải nói qua về địa điểm này vì từ đây muốn ra Khe Lương, nơi đặt bộ phận giao dịch của phòng Xe hoặc đến các trạm sửa chữa hay tới các đơn vị vận tải còn rất xa, phải chờ dịp có ô tô đón ở ngoài bìa rừng. Mỗi chuyến thường phải kết hợp chờ cho có đủ hai ba người cùng đi.

Thứ Sáu, 9 tháng 1, 2015

Cảm ơn!

Xin chân thành cảm ơn các bác k1: Đỗ Thành Hưng, Nguyễn Nước... đã tích cực đóng góp bài vở cho blog này. Mong nhận được nhiều bài viết sinh động như thế.
BBT

ĐƯỜNG RA TRẬN ( Nguyễn Nước - Lớp Ô tô C213)

 Phạm Tiến Duật. “Đường ra trận mùa này đẹp lắm

Tốt nghiệp ra trường tôi còn được học thêm một khóa đào tạo lái xe 3 tháng ở Trường 255 (Sơn Tây) rồi mới về Khoa Xăng-Xe, Học Viện Hậu Cần làm công tác giảng dạy. Cùng về Học viện Hậu Cần còn có Đức Cường lớp súng-pháo được phân công về  Khoa Khoa học cơ bản và Kỹ thuật cơ sở.
Khoa Xăng-Xe đào tạo sĩ quan kĩ thuật cho 2 chuyên ngành xăng dầu và xe máy (xe bánh hơi, bánh xích và cả máy nổ) nên đã được tách thành hai khoa riêng biệt: Khoa Xăng dầu (thường gọi tắt là K10) và Khoa Xe-Máy – K9. Tôi ở lại K9, và được coi là giáo viên trẻ trong khoa mặc dù tuổi đời cũng gần “băm”.

Thứ Năm, 8 tháng 1, 2015

Phóng sự ảnh: Họp mặt C213 (Lê Kinh Tuyến k1)

Có loạt ảnh về Họp mặt truyền thống C213, Đại học KTQS hôm 4/1/2015 vừa rồi.
Thầy giáo và cựu học viên C213 có mặt sáng nay.

Họp mặt C213 Đại học KTQS (Đỗ Thành Hưng)

Nhận đươc thông báo của BLL C-213: họp mặt ngày 4-1-2015 tai Bảo  tàng PKKQ -173 Trường Chinh, Hà Nội; tôi và anh Hà Duy Hiện háo hức đợi chờ. Hai chúng tôi thay mặt hơn chục anh em khoá 1 (C-213) ở Sài Gòn bay ra Hà Nội tham dự với anh em.
Từ sáng sớm tôi đã có mặt ở cổng bảo tàng vì nóng lòng muốn gặp được anh em, bạn bè cũ, đã 45 năm có nhiều người chưa một lần gặp lại.   

... Rồi một ông già xuất hiện, ăn mặc bảnh bao, áo veston, càvat, mũ phớt, giày đen bóng lộn, nét mặt tươi rói, ngó nghiêng, thư thái qua cổng gác. Tôi đứng lên và chờ ông bước lại gần rồi lễ phép:
-  Thưa... Ông đi họp lớp C-213 ạ?
-   Vâng. Ông là... ?
-  Thưa... tôi là tiếp tân của bảo tàng được cử ra đón đoàn. Xin ông cho biết quý danh?
-   Tôi là Nguyễn Kim Hiển.

Thứ Ba, 23 tháng 12, 2014

Đại diện Học viện KTQS phía Nam mừng 70 năm QĐNDVN

Chiều qua, 22/12/2014, tại cơ quan đại diện Học viện KTQS phía Nam, 71 Cộng Hòa, đã tổ chức tiệc mừng 70 năm QĐNDVN. Đến dự có thủ trưởng đầu tiên của Cơ sở 2 Nguyễn Bỉnh Chân (từ 1977) cùng nhiều cán bộ, giáo viên, học viên các thời kì. 
Cùng nâng ly mừng Ngày QĐ.

Đồng đội gặp nhau.

Thứ Năm, 11 tháng 12, 2014

THỰC THỰC, HƯ HƯ! (Đỗ Thành Hưng, cựu học viên k1)


Đọc bài “Tổ chức chỉ xem xét…” của anh Trần Đình Ngân và chuyện “Sưu tầm của PHP ngày 21/11/2014”. Tôi góp thêm chuyện “Thực thực, hư hư” cho đủ bộ ba: xe, pháo, mã!
Học kỳ 2 của năm thứ nhất, đại đội tôi sơ tán về thôn Thục Cầu (gần chợ Nôm) huyện Văn Lâm.
Vào một ngày, trung đội tôi đến lượt gác đêm, anh L gác phiên chắc từ 4 đến 5 giờ sáng. Khoảng ấy người gác phải gọi chị nuôi dậy để làm bữa ăn sáng cho đại đội. Ăn sáng thời ấy đơn giản lắm, chị nuôi chỉ việc xúc bột mì “nhân mọt” đã nhào từ tối, rồi để qua đêm, vào một cái vỉ to, vừa miệng chảo. Trên mặt vỉ có lót lá chuối tươi, rồi cời bếp than cho cháy to để hấp. Bánh chín thì cắt ra ngần ấy miếng theo quân số và cho vào chậu quân dụng, mỗi chậu 6 miếng là xong. Người gác phải giúp chị nuôi một tay.
Chả biết sự thể sáng ấy ra sao mà chị ta tố với đại đội đại ý, anh L đưa tay đòi lại 2 cái ấy của em.