Thứ Bảy, 9 tháng 6, 2012

CÓ NHỮNG BÀI CA KHÔNG BAO GIỜ QUÊN!

                                                                                             DƯƠNG MINH ĐỨC
                                                                                      Học viên Xe quân sự khóa 5
Những kỉ niệm vui, cái hay trong đời nhớ rất lâu; nhưng những kỉ niệm buồn, cái dở của lính quân sự cũng thật khó quên! Nhất là kỉ niệm gắn với những bài hát thì sống mãi!

Là lính quân sự, anh em (cả thầy lẫn trò) biết và thuộc nhiều bài hát truyền thống. Do ảnh hưởng của cha mẹ một thời đã tham gia 9 năm kháng chiến chống Pháp, sau đó lại là lớp người kế tục, được sống trong không khí hào hùng của sự nghiệp chống Mỹ. Những bài ca cách mạng là nguồn động viên tinh thần vô cùng to lớn cho chiến sĩ ta lao vào cuộc chiến.

Thứ Tư, 6 tháng 6, 2012

Bạn Trỗi - Đại học KTQS đến thăm Thầy tại Berlin (Trần Đình Ngân)


Thầy, trò bên nhau.
Berlin vào hè, nắng đẹp. Chiều thứ bảy 2-6-2012 đang nhâm nhi với mấy bạn đồng hương, nhận đươc điện thoại có khách từ Việt nam sang. Khách là học trò cũ ĐHKTQS: "Trò yêu“ Hồ Xuân Nam. Hai vợ chồng chú em đang chiêm ngưỡng một đọan cũ tường thành ngăn cách Đông-Tây hồi chiến tranh lạnh của Berlin, gọi điện hẹn 30 phút sau tới thăm thầy tại nhà.
Tuồi già gặp những lúc xúc động, thấy mắt mình cứ rân rấn. 40 năm rồi còn gì, lớp học sinh khóa 3 trường Trỗi bước sang học những năm chuyên ngành đầu tiên tại Khoa Cơ điện (ĐHKTQS). Thầy trẻ, trò nhộn... đêm chiến tranh ôm nhau ngủ hầm phòng không, tiếng bom B52 nổ rền phía Đông Anh, Hà nội... những bữa cơm độn ngô... giờ giảng về sản xuất lắp ghép B40, B41 giữa rừng thau thau... chiều dã ngoại kéo nhau vào rừng hái củi giúp chị nuôi... tối đến, chia nhau củ sắn luộc, cười vỡ bụng vì tài dân vận của lính Trỗi…
Tình "Thò Chầy-Thầy Trò“ thắm đượm nghĩa anh em, đồng chí, lẫn vào thời gian thành kỷ niệm không thể quên được.



Có anh Ba Hưng…

Hà Huy Dũng
Học viên Vô tuyến khóa 5

Từ đơn vị về, anh vào học khóa 4 Đại học KTQS. Ngày ấy truờng ở Vĩnh Yên.
Năm 1970, khi lên truờng thì chúng tôi gặp anh. Biết anh là em trai anh Đoàn Mạnh Giao (giáo viên Khoa Cơ điện) và anh trai của Đoàn Mạnh Thanh, Đoàn Mạnh Tuyên và Đoàn Quốc Khánh (học sinh truờng Trỗi). Thân nhau từ đấy.

Thứ Hai, 4 tháng 6, 2012

Đón bạn

Tiến Trì đang biểu diễn.
Trưa qua có cuộc nhậu của thầy trò Quân sự tại nhà hàng Hà Thành, Yên Thế. Tiến Trì H14 chủ chi với sự có mặt của Hạnh, Tuấn Thái (bạn học H14), Sơn "trọc", sau thêm Thu (cháu cụ Trần Độ), bố con nhà Mai... Vui vẻ.

Ông già Mai 77 mà vẫn vui với cánh trẻ.

Bên 2 bạn từ Đức sang.





Tiến "sung" nhất, liên tục kể chuyện tiếu lâm (có lẽ vì có cô bạn mới?). Với câu đối "Cô du kích Củ Chi chỉ cu hỏi củ chi" thì Tiến có vế đối khá đắt "Trai Hàng Chuối chuồi háng chỉ hàng chuối". Vậy mà phải bái phục câu "Gái Hải Dương hưởng giai ở Hải Dương" (đúng quê thằng em mới đau!).
Tiến cũng đọc bài "Rao thuốc 3 con 3" của thầy Giang "mù" in trong Tuyển tập 30 năm Học viện nhưng chưa thật chuẩn, vậy là NSUT Kiến Quốc sau khi "lau đầu từ" bằng li Vodka Cọng cỏ Ba-lan đã thể hiện lại tác phẩm làm cả bàn tiệc cười chảy nuớc mắt.
Quãng 3g chiều có thêm 2 bạn mới: Christoph (người Đức) và anh Nô (Việt kiều) mới từ Phú Quốc bay về. Vậy là dùng tiếng Anh, tiếng Đức loạn xạ. Anh bạn người Đức  tỏ ra rất thích thú khi chén các món ăn VN.
Hai bạn Đức rất sướng khi được nghe thơ lục bát bằng 2 thừ tiếng Đức-Việt: "Hôm nay Ich có ngày sinh/ Ich mời Du đến trinken, essen? Essen xong lại tanzen? Tanzen rồi lại bumzen dazu".
Kết thúc bằng hợp ca "Ngày mai anh em chúng ta gặp nhau suốt ngày...".
Chiều về say quá.

Chủ Nhật, 3 tháng 6, 2012

Thầy trò gặp nhau (KQ)

Sáng nay đúng hẹn với Hạnh H14 xây dựng (cháu cụ Trần Độ) vào SG công tác, mời gặp mặt tại Cafe Milano (TSN); lại đúng quán của ông Phan Nam hay "giao ban cuối tuần" nên 2 ông bạn già gặp nhau sớm nhất. Lát sau Hạnh, Mai (cháu Nam), Trần Hải rồi Tiến "Trì" (cũng lính H14 vật lý, ông già tên Trì!) có mặt.
Với Hạnh là hàng xóm 97 Trần Hưng Đạo nên quen biết từ lâu, sau lên học Quân sự. Gần nhất gặp Hạnh là năm 2009 ở Hải Dương nhân kỉ niệm 30 năm nhập ngũ của cánh Đập Neo, Đoàn Đào.
Còn Tiến thì đã xa 15 năm. Từ năm 1997, dịp chú em từ Đức về cưới vợ. Nay đã chuẩn bị VTV3. Tiến khoe: Ở bên kia vẫn tụ bạ với bác Ngân và Trung (con cụ Sanh PKKQ). Tiến lang bạt kì hồ, có thẻ định cư ở Đức, lại có cả thẻ định cư ở Mỹ. Tiến kể:
- Bác Ngân tặng em cuốn Tiếu lâm Học viện in nhân kỉ niệm 30 năm (1966-1996), em vẫn giữ tới giờ. Thuộc nằm lòng. Hay nhất là bài "Rao thuốc hôi nách 3 con 3" của thầy Giang "mù". Đi đâu cũng mang theo, nay em để bên Mỹ.
Nhớ lại hồi đó còn in máy in kim, giấy vàng khè. Kể cho các chú em: Năm 1996, anh em Học viên phía nam định tin ấn, tặng mọi người. Nghe tin, Cục Tuyên huấn "nhắc nhở" ngay. Vậy là chỉ "lưu hành nội bộ".
Kể lại chuyện Đình "bọ": "Lúc cậu nằm chạy thận ở Viện 175, vào thăm, không quên tặng cuốn sách này. Như có thuốc thần, Định khỏe hẳn ra và sống thêm vài năm. Lúc Đình đi, thầy đến thắp hương và không quên nhét thêm 1 cuốn cho học trò mang theo".
Cánh H14 thân thiết nhau, cùng làm ăn và quậy phá ra trò. Tiền "còi" kéo nhiều bạn cũ về cùng làm ăn. Ngồi lát có thêm Bùi Tuấn (Râu, cũng H14). Tiếc là quên chớp hình. 
Quá 8g30, phải ra sân. Các em hẹn "độ" quanh quanh sân bay trưa nay.

Thứ Năm, 31 tháng 5, 2012

Có một lính quân sự như thế!

Hà Chí Quang
Học viên Vô tuyến khóa 5

Cuối năm 1973 đầu 1974, trường Đại học KTQS điều lớp “Kĩ sư Công trình quân sự” của gã vào Trường Sơn, trước là đi thực tập, sau là mang kiến thức “sạch” vào, góp phần củng cố đường Trường Sơn. Bom đạn và sự hi sinh gian khổ trong những tháng ở Trường Sơn (có lẽ) đã có tác dụng với gã khi gã (sau này) ở vào các “vị trí béo bở” có thể “ăn chia”.

Quy trình lên chức

Xưa kia, gã là anh cán bộ be bé của một công ty nhơn nhớn - Cầu đường quốc doanh.

Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012

CHUYỆN VUI ĐẠI ĐỘI: Tiếng kẻng trong đêm

Nguyễn Viết Tiến
Bộ môn Cơ gia công và Xe Quân sự (1969-1979)
 Tháng 3/1968, chúng tôi - những sinh viên khóa 9 (nhập học năm 1964) Khoa Động lực, trường Đại học Bách khoa Hà Nội - được chuyển sang học ở trường Đại học KTQS (nay là Học viện KTQS) với tên khóa - “Chuyển tiếp 2”.

Là sinh viên mới nhập ngũ, chúng tôi còn nhiều bỡ ngỡ với những điều lệnh nội vụ, quân phong, quân kỷ. Nhưng ngày ấy, tâm lý chung được đứng vào quân ngũ là một điều hãnh diện, nhất là khi đất nước đang có chiến tranh và hình ảnh người lính Cụ Hồ của cha anh đi trước là ước muốn mà chúng tôi noi theo. Nhất nhất chúng tôi cố gắng làm tốt nhiệm vụ tới mức khó tin. Và có những kỉ niệm khó quên.

Chuyện là thế này… Đại đội tôi ngày đó đóng quân ở một thung lũng nhỏ có địa hình rất đẹp, xung quanh là những sườn đồi lúp xúp thoai thoải. Mùa xuân tới, cả sườn đồi và thung lũng là một thảm cỏ non xanh mượt mà.

Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2012

Học tiếng Tây (ST: Đạt)

Ông Nguyễn Bá Cẩn, cựu thủ tướng cuối cùng năm 1975 của Việt Nam Cộng hòa, kể chuyện vui học trò trong bài "Kỷ niệm học trò". Chuyện thật 100%.
"Sang năm thứ ba (1944), GS dạy Pháp văn là Bà Le Guezenec, phu nhân của Trưởng ty Bưu điện Cần Thơ. Từ năm thứ ba lên năm thứ tư, có thay đổi một số giáo sư như GS Trực dạy toán, GS Trọng dạy Vạn Vật, GS Giỏi dạy Việt Văn, v.v…. Riêng Bà Le Guézenec đã để một kỷ niệm khó quên cho lớp tôi trong giờ văn phạm Pháp văn, khi Bà dạy cách chia động từ có vần “OUDRE” sau cùng. Lý do là vì Bà gọi môt nam sinh chia động từ “remoudre” và một nữ sinh chia động từ “recoudre” làm cho cả lớp cười rộ lên cả mấy phút, không ngừng được, làm nghẻn lớp học, khiến bà nổi giận bỏ ra về. Học sinh lại càng mừng thêm, được dịp mạnh ai nấy to tiếng phát biều ầm lên. Đến lượt các chị phải bỏ lớp và sau cùng ra về luôn".
Một nam sinh chia động từ remoudre (đọc theo kiểu dân gian )là:
Je remous (Tôi rờ mu),
Tu remouds (Anh rờ mu),
Il remoud (Nó rờ mu),
Nous remoulons (Chúng ta rờ mu lông),
Vous remoulez (Các anh rờ mu lẻ),
Ils remoulent ( Chúng nó rờ mu lén),
Một nữ sinh chia động từ recoudre (đọc theo kiểu dân gian ) là:
je recouds (Tôi rờ cu),
Tu recouds (Chị rờ cu),
Elle recoud (Nó rờ cu),
Nous recousons (Chúng ta rờ cu xong),
Vous recousez (Các chị rờ cu xệ ),
Ils recousent. ( Tụi nó rờ cu sến ),
Đọc xong cấm cười!

Thứ Tư, 23 tháng 5, 2012

Chuyến xe bão táp

Ngô Long Phúc Chiến
Bộ môn Vô tuyến, Khoa Vô tuyến điện tử

Chuyện xảy ra năm 1976. Vĩnh Yên.

Hôm đó, Thắng vợ tôi cùng cháu Nam lên chơi. Phải chạy ra “chiêu đãi khổ” gặp anh Tứ điều đình xin phòng. Bố trí cho mẹ con nó xong mới chạy vào đơn vị. Phi xe đến cổng Bảo Sơn thì gặp anh đi ra. Anh ới lại “Này, tao có việc trên Việt Trì. Tiện mày có xe, đi luôn. Thằng bạn trên đó nhờ một việc rồi bữa trưa mời chiêu đãi RTC”. Nghe lời mời hấp dẫn, cũng là dịp thăm lại “thành phố ngã ba sông” mà xa nó đã mấy năm, tôi quay xe đi liền.

Thứ Hai, 21 tháng 5, 2012

Chuyện về bạn Lê Viễn Chiến

Hà Chí Quang
Học viên Vô tuyến khóa 5
Tôi về Bộ tư lệnh TTLL chừng vài năm thì Chiến “thộn” (cũng lính khóa 5 Quân sự) chuyển về, cùng ở đơn vị “Thiết kế - Lắp ráp”. Gã ít nói, lì lợm (cái lì lợm của dân sơn cước) làm các thủ trưởng hơi “ngại”. Đặc biệt từ vụ chiến tranh biên giới phía bắc thì “các anh” bỗng “khiếp” anh em người sơn cước. “Các anh” xếp tôi và gã vào một “kíp tác chiến” (không rõ do ngẫu nhiên hay là kế “lấy độc trị độc”). Trong công việc, tôi được mặc sức la trên nạt dưới, bởi gã không hề mở miệng.

Thứ Sáu, 18 tháng 5, 2012

CHUYỆN TÓC… NGẮN

Trần Chí Thọ
Học viên Vô tuyến khóa 5
Nghe mấy bài hát T.C yêu cầu trên mạng: “Ước gì”, “Thương lắm tóc dài ơi”… làm tớ… buồn cười quá. Lại thấy các bạn bình luận: “Chả biết anh T.C có tâm sự gì uẩn khúc mà phải yêu cầu bài này?”, “Ai mà chẳng có “tâm trạng” nên T.C muốn nghe bài này cũng là dễ hiểu thôi. Chúng tớ cũng muốn nghe lắm”, “Cái anh T.C này hay nhỉ, chả chịu bàn công to việc “nhớn” lại cứ đòi hát hỏng, lãng mạn ở dạng tiềm năng”…

Tớ “nhất trí cao” với các bình luận này. Các “tội trạng” của hắn là: uẩn khúc và lãng mạn ở dạng tiềm năng… Vậy hắn không nói được mà chỉ đòi nghe hát. Tuy nhiên, với bạn bè riêng tư cũng có lúc T.C khá cởi mở. Một lần hắn đến nhà tôi… Chả ai tra khảo gì mà hắn cũng… xưng (có lẽ vì không nén được):

Thứ Tư, 16 tháng 5, 2012

Chuyện thằng bạn cùng lớp (Đào Duy)

Hắn người Tày, quê Võ Nhai, Thái Nguyên. (Vì thật thà như "đ...ếm" nên bị anh em gán cho cái tên “Tày”). Ông gìa là một trong 34 chiến sỹ thuở “gốc đa Tân Trào”.

Ngày đó chưa có lính nào biết uống rượu. Hắn là thằng đầu tiên biết dùng rượu và “nghiện” rượu (có lẽ vì về nhà mỗi khi giỗ chạp phải uống hầu các cụ già dân tộc).  Mỗi lần về tranh thủ, khi lên mang theo nậm rượu của ông già (chắc có pha cao hổ cốt?), giấu giấu giếm giếm trong ba lô. Đến giờ đi ngủ, hắn mới khẽ mở ra, trùm chăn uống một mình. Hắn có cả thùng lương khô 902!!! Cái nào cấi nấy ngon như sô-cô-la. Anh em phát hiện đã “âm thầm” ăn gần hết. Hắn biết mà không dám kêu ...

Chuyện tăng gia tự túc

Võ Quốc Khải
Học viên Vô tuyến khóa 5
Khi về trường Đại học KTQS, anh em học sinh phổ thông trẻ, học khá hơn nên bỏ thời gian “dùi mài kinh sử” ít hơn. Cánh lính đơn vị về đã lớn tuổi, học vất vả hơn nhưng có nhiều kinh nghiệm sống, lao động tăng gia rất giỏi.

Năm 1970, có quy định “mỗi học viên phải nộp nhà bếp 15 kí rau mỗi tháng”. Cả đời “cày đường nhựa”, biết gì trồng trọt. Vậy là cũng phải học làm, từ việc khai khẩn đất đai đến chọn hạt giống, trồng các lọai rau năng suất cao (rau cải, rau muống).

Thứ Hai, 14 tháng 5, 2012

Số phận người em

Trần Đình Ngân
Giáo viên bộ môn Đạn (1968-88)

Tôi quen biết Bùi Nam khi anh em gặp nhau ở Đại học KTQS. Nam là học viên C213, khoa Trang bị Cơ điện, cùng khóa với Nguyễn Đình Thắng, Nguyễn Khánh Tiệp, Nghiêm Sỹ Chúng, Nguyễn Ngọc Chương, Trần Thắng Lợi... Trường Đại học KTQS vừa tách ra từ Phân hiệu 2 Đại học Bách khoa mà khóa cuả Nam là khóa đào tạo chuyên ngành quân sự chính quy đầu tiên  (gọi tắt là ĐT1).

Có một mùa thi (Cáng Kiền ghi)

Lần đó phải trả môn thi của “bậc đàn anh”. Biết thằng em trong năm chả học gì nên đã gặp riêng và “giới hạn” đúng 3 câu: “Cứ thế mà học!”. Chỉ học có 3 câu nhưng trong năm đâu có sờ đến sách vở nên 3 câu này cũng như mới. “Cày” suốt 3 ngày, mãi mới thuộc. Truớc ngày thi, xuống phụ đạo lần cuối thầy dặn, khi lên bốc đề thi, cứ nhìn tay thấy khẽ đẩy bì nào lên cao hơn thì bốc; xuống làm là “trúng”. Mà nhớ là trả lời theo thứ tự câu 1, câu 2, câu 3.